Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang chủTrang chủ  Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Chúc mừng năm mới.. bái bai năm cũ... Chúc mừng các thanh viên FNC ngày càng gà hơn.
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] FNC reopen 25/3/2011, 07:16
[�] Vivian Phạm 1 trái tim 16/3/2011, 16:03
[�] Pep mèo báo danh!!^_^ 28/2/2011, 02:33
[�] Xe bUýt vÀ mƯa... 27/2/2011, 01:56
[�] Kịch giải oan cho Nguyễn Thị Lộ 23/2/2011, 16:43
[�] thông tin tuyên dụng 15/2/2011, 22:49
[�] Icey: Khai báo lý lịch cho cả nhà khỏi théc méc =^-^= 11/2/2011, 14:04
[�] Chuyện mèo ăn thịt chuột 3/2/2011, 22:57
[�] Ở Việt Nam 29/1/2011, 22:35
[�] Tha cho nó đi 26/1/2011, 15:40

 

 Chuyện mèo ăn thịt chuột

Go down 
Tác giảThông điệp
anhcokinhcan
Gà Chiến
Gà Chiến
anhcokinhcan


Tổng số bài gửi : 28
Points : 51
Reputation : 3
Join date : 12/12/2010
Age : 33
Đến từ : Nha Trang

Chuyện mèo ăn thịt chuột Empty
Bài gửiTiêu đề: Chuyện mèo ăn thịt chuột   Chuyện mèo ăn thịt chuột Empty3/2/2011, 22:57

Nàng tuổi Mèo. Càng lớn, nàng càng giống mèo. Cái giọng nói chuyện
bình thường của nàng dù tự nhiên cũng trở thành nũng nịu, nhõng nhẽo.
Nàng có thể kể một câu chuyện khô khan nghe thành ướt rượt.
Là con gái, được mẹ cưng như cưng… mèo, nàng lại có thói quen ngồi
đâu cũng dựa vào ba, cọ vào mẹ, ve vuốt chị Hai. Ba thì chẳng quan tâm,
mẹ thì mắng yêu, cái con nhỏ này, già đầu rồi mà như con nít. Riêng bà
chị Hai càng lớn càng cộc tính, mỗi lần nàng rờ rẫm vuốt ve chị là y như
rằng bà chị khó chịu sẽ giãy nảy lên và hét, một - hai, mày tránh ra
không, đếm tới ba là tao… phun (?) đó, kỳ khôi dị hợm, nhột thấy bà cố.
Những lúc đó, nàng xí một cái rõ dài, ai mà thèm, tưởng bở!
Chỉ có một điều mà dòng giống nhà mèo không thể chấp nhận là nàng vô
cùng sợ chuột. Tất cả các loài chuột mà nàng biết, từ gớm ghiếc như
chuột cống đến dễ thương như mấy con chuột bạch; từ hôi hám như loài
chuột xạ đến thơm tho như mấy con chuột nhồi bông…, nàng đều dị ứng và
kinh sợ.
Ngôi nhà sàn của gia đình gắn với một thời tuổi nhỏ kinh hoàng và
thường xuyên rung rinh giật nảy lên bởi tiếng thét hãi hùng của nàng mỗi
lần gặp chuột. Mà chuột thì ôi thôi, vô số. Nó ríu rít đuổi nhau trên
xà nhà vào mùa tình ái. Nó ngứa răng cạp vào vách soàn soạt cả đêm. Nó
tuồn loanh quanh từ sân vào nhà mà cứ nhè thẳng chân nàng để nhào tới
mới chết chứ. Đúng là khủng khiếp!
Cứ thế mà nàng lớn lên, cái bản tính “meo meo” kia cũng lớn lên cùng
với nàng. Từ một con mèo con, nàng thành một “nàng mèo” vô cùng xinh
đẹp. Suốt giai đoạn mới lớn đến khi trở thành một thiếu nữ, nàng đã hình
thành cho mình một phong cách rất… mèo. Nàng có cả một bộ sưu tập đa
dạng mà nhất quán vô cùng.
Này nhé, chiếc nón bảo hiểm màu hồng có trang trí một con mèo Marie
cực yêu. Rồi cái balô hình Kitty rất xìtin. Đi học đồng phục thì chớ chứ
còn học thêm phụ đạo hoặc là picnic, nàng luôn luôn là một con mèo đúng
nghĩa từ đầu đến chân, có nghĩa là từ cái nơ buộc tóc đến đôi giày nàng
mang, từ chiếc áo đến cái váy nàng mặc đều có hình những con mèo ngộ
nghĩnh. Và tất nhiên khi nàng cất tiếng nói hoặc hát, thể nào cũng có
người buột miệng, ủa ở đâu đây có con mèo ngao nào đi lạc vậy ta?
Đời nghĩ cũng ngộ, có những anh chàng không bao giờ thích mèo. Thậm
chí đang ngồi mơ tưởng đến một bóng hồng nào đó, bỗng có một con mèo tam
thể rất xinh đến cọ cọ vào chân, chàng sẵn sàng quên đi ngay sự lãng
mạn thanh lịch vốn có để đạp một cú thô bạo nhằm tống khứ cái loài động
vật nhõng nha nhõng nhẽo đó đi cho khuất mắt.
Vậy mà lạ lùng thay, mấy anh chàng đó lại đặc biệt thích những nàng
mèo “hai chân”. Các nàng yểu điệu và mềm mại này, hay nũng nịu và thích
dỗi hờn này, có một cái gì đó xinh tươi theo phong cách mảnh mai và yếu
ớt để được các chàng khám phá và bộc lộ ra bản năng che chở của mình…
Những cô - gái - mèo đó (tất nhiên không phải người dân tộc Mông đâu
nhé) luôn nằm trong tầm ngắm của các chàng.
Tỉ như chàng đây!
Chàng là sinh viên lớp Toán. Chàng tuổi Dần, lớn hơn nàng một tuổi
nhưng theo dân gian, chàng phải tôn nàng lên hàng “cô cô”. Như Dương Quá
gọi Tiểu Long Nữ trong tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung vậy. Và quả thật,
chàng cũng gọi nàng là như thế (nhưng lại xưng là “mình” mới ngộ) khi
hai người được thầy trưởng đoàn sinh viên đi thực tập xếp vào cùng nhóm
chủ nhiệm lớp 11A. Ngay từ buổi làm việc đầu tiên, chàng đã rất ấn tượng
với nàng rồi.
- Cô có kinh nghiệm điều khiển sinh hoạt lớp không? Cô làm giùm mình việc này đi nhé!
Nàng không trả lời chàng ngay, có gì mà vội cơ chứ? Nàng khẽ vén một
bên tóc buộc cái nơ màu hồng có hình con mèo, mắt mở to chớp chớp và
nhìn chàng e lệ, rồi mới đủng đa đủng đỉnh nói:
- Dạ, anh nói cái chi?
Chàng thật sự choáng với cái cách mà nàng thể hiện, nhất là chất
giọng ngọt như kẹo và ướt như xirô của nàng. Chàng vừa nhắc lại vừa
tranh thủ tấn công:
- Mình nói là buổi sinh hoạt chủ nhiệm đầu tiên làm quen với lớp sắp
tới đó, cô lên điều khiển lớp giùm nhe! Trông cô dễ thương như vầy,
chắc là học trò sẽ thích lắm - rồi hạ giọng - Mà đâu chỉ có học trò mới
thích...
Nàng nghe hết, không bỏ sót một từ nào, nhưng vẫn giữ đúng điệu thỏ thẻ:
- Chủ nhiệm lớp ạ? Đứng trước học trò để sinh hoạt ạ? Anh nghĩ là em
làm được á? Ý anh là học trò sẽ không chọc quê em ha anh? Ôi, anh nói
vậy thôi, chứ em mắc cỡ lắm cơ!
Về phía chàng, dường như chính cái giọng ngọt ngào như mật của nàng
rót vào tai chàng đã làm chàng thật sự chết trong lòng ít nhất là một
bầy ruồi.
- Cô nhận lời đi, mình ngồi phía dưới ủng hộ cô hết mình mà! Vậy
nhe… Thôi, bữa nay coi như mình đãi cô một chầu chè để đền ơn. Đồng ý
nhé!
Quên tiết lộ một điều quan trọng là nàng mèo rất thích chè! Mà nhất
là được ăn chè cùng “trai đẹp”. Ai nói là dân toán khô khan? Nàng thì
không nghĩ như vậy, anh chàng đẹp trai này có vẻ rất lãng mạn đây!
Buổi sinh hoạt chủ nhiệm đầu tiên đến - không suôn sẻ như nàng và
chàng đã nghĩ, nhưng hình như với hai người trong cái rủi lại có cái
may. Đúng lúc nàng cất giọng mềm mại và dịu dàng trước lớp, vào đúng cái
khoảnh khắc mà học trò đang há hốc mồm tròn xoe mắt để uống lấy từng
lời nói ngọt ngào của cô giáo thực tập thì… một con chuột cống rất to từ
đâu bỗng đâm sầm vào lớp. Nàng chỉ kịp rú lên một tiếng thất thanh rồi
phi thân thót một cái lên bàn giáo viên, miệng không ngớt la oai oái.
Lớp chưa hết ngỡ ngàng và cũng chưa kịp cười thì chàng từ phía cuối lớp,
lao lên chộp lấy cây chổi sể.
Một màn rượt đuổi ngoạn mục, tả xung hữu đột của anh hùng cứu mỹ
nhân đã làm mãn nhãn hơn 40 cô cậu học trò và tất nhiên làm nàng vô cùng
cảm kích. Buổi sinh hoạt chủ nhiệm đầu tiên mà chàng và nàng ra mắt,
quả thật là ấn tượng. Kết quả là học trò “kết” ngay thầy cô của chúng và
thầy cô cũng “kết” nhau. Nhưng đâu chỉ có vậy, “trò diễn” ngoài giáo án
của cô giáo đã trở thành niềm cảm hứng cho học trò bày mưu tính kế để
đưa nàng về đúng bản chất của loài mèo.
Tất nhiên kế hoạch này có cả chàng tham gia. Ban đầu, chàng không an
tâm lắm nếu không muốn nói là hơi lo lắng cho nàng. Nhưng biết đâu nếu
thêm một lần ra tay nghĩa hiệp, lúc đó chàng chỉ có thắng mà không có
bại trên con đường chinh phục nàng. Đến lúc đó, có khi chàng phải cảm ơn
lũ học trò quỷ quái của mình. Chúng nó quyết tâm không tham gia phong
trào văn nghệ mừng xuân nếu nàng không đáp ứng một điều kiện dễ thương.
Đó là vụ đông xuân vừa mùa thu hoạch, đồng lúa đang là nơi trú ngụ
của bầy chuột béo núc béo tròn. Chàng và nàng phải cùng với cả lớp đi ra
đồng dã ngoại một bữa và… bắt chuột cho đã thèm. Cơ hội cả năm mới có
một lần. Nếu cô không đồng ý thì coi như không ai hứng thú tham gia văn
nghệ, báo tường gì hết. Nàng khó xử vô cùng. Cơn ác mộng chuột cống buổi
sinh hoạt chủ nhiệm đầu tiên vẫn còn ám ảnh. Giờ lại quăng mình vào chỗ
chết.
Nghĩ tới cảnh lũ chuột đồng chíu chít bao quanh, nàng không khỏi nổi
da… mèo. Nhưng bài học sư phạm nằm lòng là phải gần gũi hòa đồng với
học trò, thu phục nhân tâm để tranh thủ cơ hội giáo dục và định hướng
nhân cách cho chúng vẫn còn nóng hổi trong giáo án. Nàng phải làm gì?
Vừa may chàng xuất hiện động viên. Và nàng cũng liều nhắm mắt đưa chân,
không sao, có cọp bên cạnh mèo thì mèo sá gì mấy con chuột chuyên đi phá
lúa đó. Và nàng quyết định chủ nhật tới cùng học trò và tất nhiên là có
chàng nữa, ra đồng!
Mùa xuân, những cánh đồng vàng ươm… bất tận! Mùi lúa pha lẫn mùi rơm
rạ nồng nồng ngai ngái, hòa trong những ngọn gió đầu năm dịu dàng mát
mẻ lùa về… Giữa những vạt đồng mênh mông, cảm giác vừa bé nhỏ vừa rất
bình yên bên chàng xua tan dần nỗi lo lắng của nàng. Những gò đất nhô
lên xung quanh vùng đồng thấp lấp xấp nước là nơi trú ngụ lý tưởng của
lũ chuột - kẻ thù của nàng.
Mùa này, lũ không về nhiều như mọi năm nhưng cũng đủ tạo thành cái
bẫy lớn để lũ chuột có bị tróc nã ra khỏi hang thì sẽ khó bề mà chạy
thoát. Thầy cô và trò lỉnh kỉnh dụng cụ nào xẻng, nào xà beng để đào
đất, nào thùng để múc nước, thêm mấy nhánh tre để làm gậy đập chuột cùng
vài cái rọ để đựng “chiến lợi phẩm”. Ôi, học trò đã tạo cơ hội cho nàng
sống trong sợ hãi để vượt qua nỗi sợ hãi.
Men theo bờ ruộng, nàng hồi hộp nép sau lưng chàng. Học trò rất khâm
phục sự dũng cảm của cô giáo. Chúng cố tình phân công cho nàng trấn giữ
một ngõ hang, rồi phải nhanh chóng lấy đất lấp lại cho chuột bị ngộp
khi cửa hang chính được gom rơm rạ lại mà đốt. Và chiến dịch bắt chuột
luôn luôn được báo động và đánh dấu thành quả bằng tiếng hét của nàng.
Mỗi lần nghe á một tiếng, chàng lại cầm thanh tre trấn giữ phía
trước nàng, nàng phía sau bám chặt vào hông chàng, lũ học trò cổ vũ
cuồng nhiệt “cố lên” thì y như rằng có một con chuột chui vào rọ. Nhưng
dù rất cố gắng thì tiếng á sau cùng của buổi chiều hôm đó trong ánh
hoàng hôn vàng rực là tiếng thét báo hiệu nàng không còn chịu đựng hơn
được nữa. Nàng… xỉu. Tất nhiên là chỉ có thầy mới có đặc quyền bế xốc
cô, đặt lên chỗ đống rơm êm ái nhất. Nàng ngất vì một con chuột tròm ủm
không chạy vào rọ mà cứ nhè đôi giày hình con mèo nàng đang mang ở dưới
chân đâm sầm vào mới chết chứ?
Mùi thơm ngát và béo ngậy của món chuột đồng nướng đánh thức nàng.
Trời đã nhuộm một màu tím đẹp như tranh vẽ. Gió đồng hây hẩy se se lạnh,
nhưng cảm giác đó chỉ làm tăng thêm sự ấm áp mà nàng đang cảm nhận.
Nàng tựa vào chàng, chiếc áo khoác của chàng làm nàng cảm thấy bao nỗi
sợ hãi vì lũ chuột đồng không còn ý nghĩa nữa. Học trò reo to khi nàng
tỉnh dậy. Chúng nó ríu rít như bầy chim non quanh cô và kéo cô đến nhảy
múa quanh đống lửa đốt trên đồng.
Mà đâu chỉ có đống lửa trại dã chiến này, mùi khói đốt đồng lan tỏa
khắp nơi làm không gian quanh nàng thật ấm áp. Trong cảm giác rất phiêu,
không còn làm chủ được cảm xúc, nàng chỉ còn biết há cái miệng xinh
xinh như con mèo… không có ria để đón nhận một miếng thịt thơm phức,
vàng rượm và béo ngậy từ tay chàng mớm cho.
Hình như là thịt gà mà còn ngon hơn cả thịt gà, một cảm giác mềm và
thơm, dai và giòn tan cùng mùi nước mắm ớt xoài tượng cay cay, chua
chua, mặn mặn ngập tràn trong vị giác của nàng. Từ thuở kêu ngao ngao
lúc mẹ mới sinh đến khi lớn lên làm một cô giáo mèo xinh đẹp đi thực
tập, nàng chưa bao giờ thưởng thức một miếng thịt nào thơm ngon như vậy,
tràn đầy tình cảm như vậy.
Tiếng hò reo hoan hô vang dậy của học trò và nụ cười sáng bừng lấp
lánh bên ánh lửa đồng của chàng như bay lên cùng mùi khói đốt đồng mùa
xuân làm nàng ngất ngây.
Đúng lúc đó, chàng cúi xuống thì thầm: “Mèo con bé nhỏ của anh, chúc
mừng em đã xơi được thịt chuột rồi đó. Em rất tuyệt, em biết không?”.
Nàng trố mắt nhìn chàng, kêu lên nghe như ngao một tiếng rồi… ngất xỉu
một lần nữa bên vai chàng, giữa tràng pháo tay giòn giã của lũ học trò
dễ thương mà tinh quái.
TRầN TÙNG CHINH (An Giang)
(ST)
Về Đầu Trang Go down
http://www.lienketviet.net
 
Chuyện mèo ăn thịt chuột
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: SÂN KHẤU :: Kịch Bản-
Chuyển đến