Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang chủTrang chủ  Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Chúc mừng năm mới.. bái bai năm cũ... Chúc mừng các thanh viên FNC ngày càng gà hơn.
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] FNC reopen 25/3/2011, 07:16
[�] Vivian Phạm 1 trái tim 16/3/2011, 16:03
[�] Pep mèo báo danh!!^_^ 28/2/2011, 02:33
[�] Xe bUýt vÀ mƯa... 27/2/2011, 01:56
[�] Kịch giải oan cho Nguyễn Thị Lộ 23/2/2011, 16:43
[�] thông tin tuyên dụng 15/2/2011, 22:49
[�] Icey: Khai báo lý lịch cho cả nhà khỏi théc méc =^-^= 11/2/2011, 14:04
[�] Chuyện mèo ăn thịt chuột 3/2/2011, 22:57
[�] Ở Việt Nam 29/1/2011, 22:35
[�] Tha cho nó đi 26/1/2011, 15:40
Similar topics

 

 KỊCH BẢN: BẠN CÙNG LỚP

Go down 
Tác giảThông điệp
bunnuocleo
Gà chip
Gà chip



Tổng số bài gửi : 2
Points : 6
Reputation : 1
Join date : 28/12/2010

KỊCH BẢN: BẠN CÙNG LỚP Empty
Bài gửiTiêu đề: KỊCH BẢN: BẠN CÙNG LỚP   KỊCH BẢN: BẠN CÙNG LỚP Empty28/12/2010, 17:22

TIỂU PHẨM: BẠN CÙNG LỚP


_ Kịch bản: Minh Phụng



* TẠI LỚP 11A1

Thầy Văn vừa vào lớp, lớp trưởng Xuân Trọng hô:

_ Học sinh nghiêm.

Tất cả các bạn trong lớp đều đứng lên đồng loạt nghiêm chào thầy.

_ Mời các em ngồi. Thầy đi đến bàn giáo viên và nói tiếp.

_ Hôm nay chúng ta sẽ học bài mới nhưng trước khi học bài mới thầy sẽ mời 1, 2 em lên trả bài, các em ôn bài 5 phút thầy sẽ trả nha.

Cuối lớp tụi thằng Minh, Trung vẫn đang chơi cờ, ăn xoài và nói chuyện thản nhiên.

_ Lấy tập ra học bài kìa Minh, Trung thầy trả bài kìa. Lớp trưởng quay xuống nhắc nhở Minh, Trung.

_ Kệ tao quay lên đi, nhiều chuyện quá.......... Minh nói với một giọng bất cần, Trọng cũng chiêm vào lời của Minh:

_ Ừh, quay lên đi hay là muốn ăn xoài thì tao cho.

Nói xong tụi nó cười chọc tức Trọng, Trọng mặt giận quay lên không để ý đến chuyện tụi nó nữa. Còn Minh, Trung vẫn tiếp tục đánh cờ và ăn uống trong lớp. Thầy Văn đang xem bài giảng nên cũng không để ý chuyện dưới lớp.

_ Phạm Quang Trung.

Thầy Văn gọi nhưng Minh, Trung vẫn như không có chuyện gì mà ngồi ăn-cười-nói tỉnh queo.

_ Kêu gì, tụi tao đang ăn mầy không thấy àh. Thằng này nhiều chuyện quá ta.

Tụi Minh, Trung cứ tưởng là lớp trưởng gọi mình nên la lớp trưởng. Tụi nó vẫn chưa biết thầy gọi tên mình lên trả bài.

_ Trương Quốc Minh.............

Thằng Minh tưởng Lớp trưởng gọi nhắc nhở mình nên quay lên quát lớp trưởng:

_ Mầy nhiều chuyện giữ vậy, kêu thằng Trọng rồi bây giờ còn dám kêu tên Đại Ca......Đại Ca....Ca.....Ca......

Nó vừa quay lên quát lớp trưởng thì thầy Văn đã đứng kế tụi nó từ lúc nào không biết, vừa nhìn thấy thầy nó liền xuống giọng. Còn thầy Văn thì giận muốn bốc khói nhưng thầy vẫn bình tĩnh:

_ Giỏi quá ta, hôm nay dám xưng vói tui bằng Đại Ca em có bản lĩnh đấy.........

Còn thằng Trung vẫn như không có chuyện gì khi thằng Minh cố gắng ra hiệu bằng cách nháy mắt cho nó, vì nó đang ngồi quay mặt xuống dưới lớp.

_ Mầy khùng hả Minh......... làm gì đứng chớp chớp mắt hoài vậy?

_ Thầy đứng sau lưng mầy kìa. Minh nói nhỏ vói Trung, Trung vừa quay lên thì thấy thầy đang đứng kế bên, nó vội đứng lên nhưng không được bình tĩnh như đang ăn xoài:

_ Dạ thầy gọi tui...... ý thầy gọi em..........

_ Tui đâu có ăn thịt em, sao em run dữ vậy........... thầy không la tụi nó nhưng tụi nó đang lo không biết chuyện gì sẽ xảy ra vì thầy Văn nổi tiếng với những hình phạt rất " khắc nghiệt ".

_ Dạ em........ em ......... Trung đang bối rối.

Hai đứa nó đứng rụt đầu xuống bàn và lén giấu tờ giấy chơi cờ và bịch xoài vào hộc bàn. Nhưng vẫn không thoát cặp mắt tin tường của thầy.

_ Đem hai thứ đó cho tui xem............

Trọng lưỡng lự không muốn đưa, Minh khều Trung: Đưa cho thầy đi.......

Tụi Long, Mai ngồi dãy bàn bên kia nói qua:

_ Thế là khỏi sống rồi nghe cưng.........ha ha ha ha ha......

Nói xong tụi nó phá lên cười chọc tức tụi Minh và Trung, Minh quay qua tụi nó: Hãy đợi đấy, tụi mầy nhớ chọc quê tụi tao đi........ rồi tụi mầy sẽ biết.

Mai nói chọc qua và cười: Biết gì cưng, định dọa chị mầy àh.........hahah.....

_ Tụi em im lặng....... định làm loạn àh, tụi em tưởng tui không có ở đây àh.......

Tụi Long, Mai hơi quê nên giả bộ đang học bài. Còn thằng Trung miễn cưỡng đưa bịch xoài cho thầy, thầy cầm lấy bịch xoài từ tay Trung nói:

_ Tụi em ăn rất giỏi thử xem có trả bài giỏi không nha. Đem tập lên trả bài cho tui.......

Nói rồi thầy đi lên bàn GV ngồi và để bịch xoài trên bàn. Còn Trung, Minh đang loay hoay tìm tập để lên trả bài nhưng vẫn chưa tìm ra, tụi Mai Long nói qua:

_ Tìm chưa ra hả cưng, tội nghiệp quá............hahaha........ cho đáng đời.........nó thuộc bài tao chết liền.

Minh định trả lời lại nhưng Trung níu lại: Để về mình xử nó sau. Loay hoay tìm nhưng chỉ có thằng Trung là kiếm được tập, hai đứa nó đi lên trả bài trong khi tụi Long, Mai đang chọc tức bằng những tiếng cười mỉa mai và đại loại là: Nó mà trả bài thuộc tao đi bằng đầu.........

_ Thôi tao với mầy cá xem tụi nó trả bài được mấy điểm..... tao nói nó đươc 3đ....... còn theo tao thì chỉ được 2đ là cùng........

Tụi Minh, Trung đang tức vì những lời chọc tức đó nhưng tụi nó vẫn như không nghe thấy.

_ Đưa tập tui xem.......... (Trung đưa tập của nó cho thầy).....trời tập vở mà em đánh cờ tùm lum trong đây vậy hả........

_ Em.......... em....... chơi giải trí mà thầy. Trung trả lời thản nhiên.

_ Vậy nãy giờ chơi cờ đứa nào thắng nói tui nghe?

Minh nhảy vào nói: Nó thắng em 2 bàn nhưng mà thằng này nó chơi ăn gian lắm thầy.

Trung vội trả lời: Tao đập mày một cái bây giờ, ai ăn gian, mầy ăn gian thì có.......... mầy thì có....... tụi nó nói cải nhau tỉnh bơ, còn thầy Văn bực mình: Im miệng hết giùm tui, hỏi mới có nói là nhảy vào miệng tui nhậu cóc ổi ở trong đó rồi.

Lớp được phen cười trong đó có cả tụi Mai, Long.

_ Còn tập ông đâu. Thầy hỏi thằng Minh.

_ Dạ........ dạ........ nó bị ướt rồi thầy.

_ Sao ướt chứ.

_Dạ thằng em của em nó tè lên ước hết rồi thầy.

Long nói chỏ lên:

_Kể từ nay con đường học vấn của bạn Minh sẽ có mùi nước tiểu Đồng Tử rồi ha ha ha....... Lớp được một phen cười no nê.

Còn thầy Văn thì thì.......

_Em lớn rồi mà còn để cho tập bị ướt nữa hả.......... hết chỗ nói....... tui trừ em 2đ tội không có tập. Đứng lên bảng trả bài cho tui.

Nghe thầy trừ điểm Minh tụi Long, Mai khoái chí vỗ tay, lớp trưởng quay qua la tụi nó mới chịu im. Còn Minh và Trung thì ấm ức cả chuyện thầy lẫn tụi Long và Mai nên miệng nó cứ lầm bầm một lần nữa hai đứa nó miễn cưỡng đứng lên bụt trả bài.

_ Minh trình bài cho tui: Vị trí địa lí và điều kiện tự nhiên của các nước ĐNÁ?. Còn Trung hãy nêu cho tui tình hình kinh tế xã hội của các nước ĐNÁ?

Nghe xong câu hỏi Minh và Trung cố gắng làm nhưng cả hai đều không ai ghi được chữ nào vì cả hai không ai học bài cả, thấy Trung và Minh đang làm bài trong lo lắng thầy nói:

_ Hai em mà không trả lời được thì đừng có trách tui.

Vừa lúc đó cây thước thầy để trên bàn bị rơi xuống đất mới khom người xuống lượm, thừa cơ hội đó Minh quay sang hỏi Trung:

_ Way chỉ tao cái coi.......... Trung trả lời thậ tình:

_ Tao cũng như mầy thôi có học bài đâu mà ghi với trả chép.

_ Thực hiện kế hoạch hai đi......... Trung mới đầu khó hiểu nhưng cũng kịp nhớ ra chuyện.

_ Ok..... mầy đứng che tao đi, tao mới làm được.

Vì thực hiện kế hoạch 2 nên tụi Trung và Minh làm bài ngon lành như vừa mới vớ được "phao".

Còn thầy Văn đang cố lượm cây thước vừa nãy tức quá nên đánh rơi xuồng dưới ghế nên cũng không để ý chuyện tụi nó đang "bơi cùng phao" . Đột nhiên một tiếng la thất thanh cất lên:

_Thầy ơi........

Đó chính là tiếng la của Mai làm cho lớp phải một phen khiếp vía, thầy Văn giực mình đến nỗi muốn té ghế. Nhưng thầy vẫn lấy lại bình tĩnh.

_Em nào kêu tui mà lớn giữ vậy hả? Muốn làm loạn àh.

Cả lớp không một đứa giám trả lời. Chỉ có mai thì đi lên chỗ thầy nói nhỏ bên tay thầy những gì chỉ có trời mới biết rồi nó trở về chỗ ngồi và quay qua nói nhỏ với Long:

_Có chuyện vui coi rồi. Long thì ngơ ngác. Còn tụi Minh và Trung thì vội giấu phao vào túi quần và trả bài tiếp như không có chuyện gì xảy ra.

Đột nhiên Thầy Văn lại lớn giọng: Đem tờ giấy trong túi em ra mau lên...... không thì tui nghỉ dạy lớp này..... em đem ra không?

Cả lớp im phăng phắt, ai cũng tập chung lên chỗ thằng Trung và Minh.

_ Sao thầy biết vậy..... Minh hỏi nhỏ Trung..........

_ Tao nghĩ chắc là con Mai mách thầy, nên thầy mới biết. Trọng nói nhỏ với Minh.

Trọng nó lại miễng cưỡng móc túi ra tớ giầy phao nhưng trong bụng đang tức sôi máu tụi con Mai.

_ Cái này là cái gì đây..... tui em thiệt là hết nói, chuyện này chưa xong là tụi em lại bài ra tiếp chuyện khác. Trả bài mà cũng xem tài liệu nữa là sao..... là sao hả........... thầy Văn rất tức giận.

Trung và Minh biết tội của mình nên cúi đầu không đứa nào dám biện minh lời nào, vì tụi nó biết có biện minh cũng vô ích vì chuyện đã rành rành trước mắt. Tụi nó không tức ông thầy mà chỉ tức tụi mách lẻo: Long và Mai, tụi nó chỉ mong có cơ hội để " trả thù " mà thôi.

_ Hai đứa ra đây với tui.............

Nói rồi thầy bước đi ra cửa với vẻ mặt rất tức giận. Tụi Long Mai được dịp giải tỏa mối thù với tụi Minh và Trung, nó cười chọc tức Minh Và Trung khi hai đứa đi ra ngoài và chịu tội.

_ Mầy đợi đó.......... ra về đi con rồi mầy sẽ biết tay tao........ ừh ra về đi con.......(Minh và Long quay vào nói với tụi Long, Mai).

_ Ừh tao sẽ đợi tụi mầy sẽ làm gì tụi tao........ nói xong Mai và long phá lên cười.

_ Trật tự đi........ lớp trưởng lớn giọng, tụi nó mới chịu im.

Trong lớp mọi người cùng nhau bàn tán chuyện của Minh và Long làm cho cả lớp nhốn nháo đến khi lớp trưởng la im mới chịu nghỉ "bàn lớn" mà chuyển sang "bàn nhỏ".

Trong lúc đó tiếng kẻng báo giờ ra về cũng kêu lên, lớp vội xếp hết tập vở vào cặp để về nhưng chưa đứa nào dám ra về vì thầy chưa cho lớp ra về, nên đứa nào cũng háo hức được về. Trong lúc đó thầy Văn đi vào lấy cặp và cho lớp về, vẻ mặt thầy vẫn còn buồn về chuyện của Minh và Trung. Thầy vừa rời khỏi lớp tụi Trung và Minh cũng vừa bước vào lấy cặp đi về và trong lúc đó tụi Mai và Long vẫn còn ngồi trong lớp, chưa về mà đợi tụi Minh và Trung. Khi thấy Mai, Long không nói không rằng mà tiến đến định cho nó biết tay nhưng Minh kịp chặn lại.

_ Tụi mình không đánh con gái.........

_ Chứ nó làm cho mình bị kỉ luật mầy nhịn hả Minh. Trọng nói với vẻ ấm ức.

_ Bộ mầy muốn thêm tội đánh nhau trong trường àh. Minh lớn giọng.

Tụi Long và Mai cũng đáp trả bằng câu nói:

_ Ra cầu Ông Lãnh sử tiếp.

_ Được thôi.........

Nói rồi tụi nó lấy cặp ra về, vẻ mặt đứa nào cũng lạnh như tiền và quyết phục thù lẫn nhau.



* TẠI CẦU ÔNG LÃNH

Thấy tụi Long và Mai đang chạy xe phía trước Minh liền tiến xe lên cản ngay trước mặt, Trung từ trên xe nhảy xuống trên tay cầm một khúc cây. Mai và Long bất ngờ:

_ Tụi mầy tính làm gì vậy......... tụi tao không có giởn đâu nha........ Long nói với giọng hơi rung sợ vì nó nổi tiếng là nhát gan.

­_ Tụi tao đâu có giởn, lúc nãy mầy rủ ra đây để xử tụi tao mà quên rồi àh....

Trọng vừa nói vừa cầm khúc cây đánh đánh lên tay hâm dọa tụi nó, Minh đang ngồi trên xe cũng nói vào:

_ Tụi mầy sao mau quên quá.........

_ Ừh nếu tụi mầy muốn xử thì tao chấp nhận thôi.......

Nói xong thằng Long văng cặp xuống đất và cả Mai cũng vậy tuy là con gái nhưng cực kỳ chịu chơi. Hai bên không ai chịu thua ai cứ tiến đánh nhau trước sự chứng kiến của mọi người qua lại, đột nhiên Mai ngã ra bất tỉnh máu ra rất nhiều do đập đầu vào lan can trên cầu. Thằng Long, Trung cứ nghĩ là Mai chết nên bỏ chạy vì sợ công an đến bắt vì tội giết người, chỉ còn một mình thằng Minh ở đó, nó cũng tính bỏ mặt nhưng và rồi............



* TẠI LỚP 11A1

Thấy Mai đang đi cà nhắc và cái đầu băng bó vào lớp Minh vội chạy đến đỡ Mai ngồi vào ghế, trước sự ngạc nhiên của mọi người trong đó có cả Trọng và Long và cũng mừng thầm vì mai không có chết như tụi nó nghĩ, hai đưa được một phen hú vía vì chính Trọng không ai khác lỡ tay xô Mai vào lan can.

_ Làm gì nhìn tui giữ vậy, tụi lạ lắm àh? Minh quay qua hỏi mọi người trong lớp.

_ Ủa sao mầy....... mầy........

Minh như đoán được câu hỏi của Trung và liền trả lời:

_ Có gì đâu....... thù nhau bây giờ làm bạn với nhau..... có sao đâu?

Long cũng hỏi cùng câu hỏi như trọng và cũng nhận được cùng câu trả lời. Vừa lúc đó tiếng kẻng cũng báo giờ vào học, thầy Văn cũng bước vào, cả lớp đứng lên chào và thầy cũng cho lớp ngồi như thường lệ. Nhưng hôm nay lại khác, thầy mời nhóm Tứ Quậy lên(cách gọi vui của thầy đối với tụi Minh, Trung, Mai và Long) lên bảng đứng, chỉ có Mai được ngồi vì đang mang "Trọng thượng". Ba đứa còn lại đi lên bảng đứng và đang lo lắng "Chắc có lẽ mình sẽ bị xử tội" vì đánh nhau hôm thứ 7. Thầy quay xuống hỏi cả lớp:

_ Các em có biết thầy gọi Tứ Quậy lên làm gì không?

_ Chắc là phạm tôi gì nên thầy kêu lên phạt phải không thầy? Lớp trưởng hỏi.

_ Đúng thầy sẽ phạt các em này nhưng thầy cũng sẽ thưởng cho các em này.

Tất cả mọi người kể cả Tứ Quậy đều chưng hửng trước câu nói đầy mâu thuân của thầy Văn. Mọi người trong lớp được dịp lao xao, bàn tán.

_ Các em im lặng để thầy nói.

_ Im lặng đi các bạn........ thầy nói đi thầy.(Lớp trưởng)

_ Thầy sẽ phạt vì các em này đã đánh nhau và hậu quả là Mai phải vào bệnh viện còn mấy em khác thì cũng đã "xăm mặt" cho mình, thì sẽ phạt quyét lớp 1 tuần và báo phụ huynh. Thầy không phạt nặng vì các em vẫn còn biết quan tâm nhau và nhất là Minh trong khi những bạn khác đã chạy mất khi Mai đang bất tỉnh thì Minh đã bỏ qua những hiềm khích với Mai và đã cõng Mai vào bệnh viên với quãng đường gần cả cây số, ai trong bệnh viên lúc đó cũng điều cảm phục tâm lòng của Minh, các em có thể cho Minh tràng pháo tay được không?

Cả lớp điều vỗ tay táng thưởng tấm lòng của Minh và cũng đã tự hiểu vì sao Minh quan tâm đến Mai. Minh thì cũng hơi mắt cở, còn Trung và Long thì cuối mặt và tự trách mình.

_ Các em về chỗ đi.....

Trung, Minh, Long về chỗ ngồi ai cũng tự thấy được những lỗi của mình và hứa sẽ không còn gây với nhau nữa mà sẽ là bạn tốt của nhau.

_ Thầy nghĩ rằng khi đã học chung lớp thì các em cũng như anh em trong một nhà, vì vậy các em cần đoán kết thân ái với nhau thì mới sống cùng nhau được chứ. Các em nên mở lòng ra hơn với mọi người đừng quá tôn thờ chủ nghĩa cá nhân mà mất đi những tình cảm cao đẹp này, lớp học chỉ thật sự là ngôi nhà chung khi các em biết quan tâm, lo lắng cho nhau và thật sự là tổ ấm khi tất cả mọi định kiến không tồn tại. Các em nhớ nhé.........

Thầy nói xong cả lớp đã lặng đi và suy nghĩ về điều thầy nói và tôi chắc chắn rằng mọi người đã tự nhận ra những lỗi sai của mình và sẽ sửa chửa và lớp học sẽ là ngôi nhà thân ái đầy tình thân của tất cả chúng ta trong thời áo trắng các bạn nhé.

*CÓ MỘT CHÚT NHẦM LẪN VỀ TÊN NHÂN VẬT, RẤT MONG NHẬN ĐƯỢC SỰ GÓP Ý CỦA CÁC BẠN. CÁM ƠN. KỊCH BẢN: BẠN CÙNG LỚP 529431
Về Đầu Trang Go down
 
KỊCH BẢN: BẠN CÙNG LỚP
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cách trình bày và soạn thảo kịch bản
» Dự Án Phim - CLB KỊCH NÓI FNC CẦN TUYỂN
» "Đi săn cùng Gà chiến"

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: SÂN KHẤU :: Kịch Bản-
Chuyển đến